Liên tục bạo hành vợ cũ, công an phường vẫn… “bó tay”

Liên tục bạo hành vợ cũ, công an phường vẫn… “bó tay”

28

Ngày 13/8, chị P.T.T. (P.Bình Hưng Hòa A, Q.Tân Bình, TP.HCM) ôm vết thương vừa được khâu bốn mũi ở tay cầu cứu Báo: “Chúng tôi đã ly hôn mà ổng (anh N.D.C. – chồng chị T.) vẫn đánh đập tôi ngày này qua ngày khác. Tôi thưa với công an phường nhiều lần nhưng không ai làm gì được ổng. Chứng kiến cha đánh đập mẹ riết nên con gái tôi đã bị trầm cảm, con trai thì nghiện game…”.

Chị T. kể trong nước mắt: “Trước đây vợ chồng tôi sống đầm ấm nhưng mấy năm gần đây, không hiểu sao ổng khác hẳn, bỏ bê công việc, suốt ngày ăn nhậu, cờ bạc. Năm 2011, ổng đi với gái, bị tôi bắt gặp. Về nhà, ổng kiếm chuyện, suốt ngày chửi rủa, đánh đập tôi. Tôi không thể nhớ hết những lần bị chồng hành hung, nhẹ thì bạt tai; nặng thì dùng cây đánh. Mỗi lần như thế, tôi chỉ biết kêu la rồi tháo chạy ra đường”.

Không thể chịu đựng thêm những trận đòn bất ngờ của chồng, và hơn hết không thể để hai con suốt ngày gào khóc vì chứng kiến cha đánh đập mẹ, chị T. quyết định viết đơn ly hôn. Tháng 9/2013, tòa xử chị nuôi hai đứa con, còn tài sản thì đôi bên tự thỏa thuận.

Lien tuc bao hanh vo cu cong an phuong van bo tay

Ảnh minh hoạ. Nguồn: internet.

Chị T. kể: “Sau khi tòa xử, tôi đã chạy vay mượn 600 triệu đồng đưa cho ổng để mẹ con tôi được toàn quyền sử dụng căn nhà và sống một cuộc sống yên ổn, nhưng ổng không chịu ra công chứng mà chỉ muốn nhận tiền và viết giấy tay. Việc không thành, tôi và ổng phải ở cùng một nhà, ổng ở một phòng, ba mẹ con tôi ở một phòng, gặp nhau không hỏi không chào. Cứ đi nhậu về là ổng chửi bới, đánh đập tôi. Hôm trước, tôi và ông ấy có lời qua tiếng lại, ông ấy lấy ghế phang vào đầu tôi. Sau đó dùng ghế gãy đánh rách tay tôi, phải đi khâu bốn mũi. Quá uất ức và lo sợ cho tính mạng của mình nên tôi đã gửi đơn cầu cứu khu phố và công an phường”.

Theo chị T., việc anh C. bạo hành đã được chị trình báo lên phường nhiều lần nhưng không ai giải quyết nên anh C. vẫn chứng nào tật nấy. Chứng kiến cha ngày đêm hành hung mẹ, đứa con trai lớn từ một cậu bé học giỏi trở nên ương bướng, bất cần và nghiện game, còn đứa con gái nhỏ thì bị trầm cảm. “Khu phố, công an phường có nhận đơn của tôi nhưng không làm được gì ông ấy, nên ổng cứ làm tới. Phải ở cùng một nhà với người có tính tình hung hãn khiến mẹ con tôi rất sợ, nhiều đêm nơm nớp không dám ngủ, cửa phòng lúc nào cũng phải khóa kín vì sợ ổng đạp cửa vào đánh. Tôi rất mong chính quyền địa phương có biện pháp mạnh để ông ấy hiểu và giúp tôi giải quyết dứt điểm, thoát khỏi tình trạng như hiện nay”, chị T. khẩn cầu.

Một số người hàng xóm ở tổ 198 – nơi chị T. và anh C. sinh sống xác nhận: Anh C. hay đánh vợ. Bà con biết nhưng không dám can thiệp. Mỗi lần chị T. bị đánh đều có người tới báo cho tổ dân phố. “Chúng tôi không được chứng kiến chị T. bị đánh thế nào, vì chuyện đó diễn ra ở trong nhà, nhưng thấy chị T. ra ngoài thì mặt mũi bầm tím, chảy máu”- một người hàng xóm bức xúc.

Ông Lê Chiêu Chánh – Tổ trưởng tổ bảo vệ KP.10, cho biết: anh C. và chị T. thường xuyên xảy ra mâu thuẫn. Đây là lần thứ ba khu phố nhận được phản ánh của chị T. Trước đó, khu phố đã hai lần can thiệp. Nhưng chức năng của khu phố là chỉ khuyên giải. Sau khi nhận được đơn của chị T. tố bị ông C. đánh phải khâu mấy mũi, ngày 12/8, khu phố và cảnh sát khu vực mời cả hai người lên làm cam kết. Ông C. đã cam kết “không tái phạm đánh vợ cũ”.

Tiếp xúc với chúng tôi, anh C. phân trần: “Hàng xóm nói thế nào chứ tôi làm sao mà đánh vợ được. Tôi muốn giữ lại căn nhà, giữ vợ, giữ con. Tôi sai thì tôi nhận sai. Nói chung tôi đánh có một lần, giờ vợ đi thưa”. Anh C. cũng cho biết, hai vợ chồng đã làm cam kết, chị T. sẽ đưa cho anh 600 triệu đồng để anh mua mảnh đất bên ngoài ở riêng. Anh C. đồng ý để lại căn nhà cho mẹ con chị T.

Mặc dù người dân quanh khu vực đều biết việc chị T. bị hành hung, nhưng khi trao đổi với chúng tôi, bà Nguyễn Thị Thảo, Chủ tịch Hội Phụ nữ P. Bình Hưng Hòa A cho biết: chị T. không trực tiếp lên nhờ Hội Phụ nữ phường can thiệp (?!).

Khi chúng tôi liên hệ với Công an P.Bình Hưng Hòa A để tìm hiểu sự việc thì được cảnh sát khu vực Nguyễn Trọng Nhân (phụ trách địa bàn nơi chị T. và anh C. sinh sống) nói: “Lúc nãy tôi có hỏi ý kiến bà ấy (chị T. – PV), bà ấy nói xử lý xong rồi, hài lòng rồi, không muốn liên quan đến báo chí nữa. Vụ việc đang làm, công an phường phải có ý kiến quận. Khi hoàn tất thủ tục xong, mọi chi tiết, anh chị liên hệ bộ phận phát ngôn của công an quận để tìm hiểu”.

Tuy nhiên, chị T. khẳng định với chúng tôi: “Nhà báo đã xuống đây thì hãy phản ánh cho khách quan để giúp tôi thoát khỏi tình trạng này, còn việc anh công an nói sao là chuyện của anh ấy. Tôi đã trình báo công an nhiều lần rồi mà sự việc vẫn vậy. Ông C. đã nhiều lần cam kết không đánh tôi nữa, nhưng rồi vẫn tái diễn…”.

Trước sự việc này, luật sư Lê Quang Vũ – Phó trưởng văn phòng luật sư Người Nghèo, Đoàn Luật sư TP.HCM cho rằng, đối với hành vi phạm đánh chị T. lần đầu của ông C., Trưởng công an P.Bình Hưng Hòa A có quyền lập biên bản vi phạm và ra quyết định xử phạt hành chính từ 1.000.000đ đến 2.000.000đ theo điều 49 và điều 66 Nghị định 167/2013/CP ngày 12/11/2013 của Chính phủ. Trường hợp ông C. đã được giáo dục tại xã, phường nhưng còn có hành vi đánh chị T. hai lần trở lên trong vòng 12 tháng mà chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự thì có thể xử lý hành chính với hình thức đưa vào cơ sở giáo dục từ sáu tháng đến hai năm theo Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính 2002 và Nghị định 125/2008 ngày 11/12/2008 của Chính phủ.

Ngoài ra, chị T. có thể yêu cầu Công an Q.Bình Tân trưng cầu giám định thương tật để làm căn cứ xử lý hình sự ông C. về hành vi cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại sức khỏe cho người khác theo điều 104 Bộ luật Hình sự. Về tài sản chung là căn nhà, nếu thỏa thuận được thì hai bên làm văn bản thỏa thuận chia tài sản sau ly hôn ra công chứng. Trường hợp không thỏa thuận được, chị T. có quyền khởi kiện ra tòa án nơi căn nhà tọa lạc, yêu cầu chia tài sản chung sau ly hôn.

Việc hành hung diễn ra quá rõ ràng, nhưng không hiểu vì sao Hội Phụ nữ và Công an P.Bình Hưng Hòa A vẫn bình chân như vại, để một người phụ nữ và hai đứa trẻ phải chịu cảnh bạo hành suốt nhiều năm liền ngay trên địa bàn mình phụ trách.

—————————————

Tác giả

Viết bình luận

<